Chương 8: Thù diệt tộc, ta phải trả
Lạc Tử Băng tâm tình cực kì không tốt, nàng cư nhiên xuyên về cái thời đại hoàn toàn xa lạ, còn xuyên về cái thân phận cao quý thì cao quý đấy nhưng mà giờ thì thảm rồi! Lạc Tử Băng tức tới dậm chân mà nhảy dựng lên. Bất quá dù rằng Lạc Tử Băng rất bực nhưng vẫn phải chấp nhận sự thật. Sau khi đã trút giận hết lên mặt đất tội nghiệp, nàng bắt đầu ngồi suy ngẫm một látHiện giờ nàng đang ở một cái vực nào đó không biết, chỉ biết rằng đây là một nơi nguyên khí dày đặc, lại có nhiều Linh Thú, nhưng vẫn chưa xuất hiện trên bản đồ. Nàng xác định vị trí cái vực một lát thì đại khái biết được nó nằm ở giữa hai cường quốc là Hồng Thiên và Đông Dương.
Cái triều đại nàng xuyên vào là Hoàng Triều, gồm có Bố Nhĩ Lục Địa, mà trong Bố Nhĩ Lục Địa gồm năm cường quốc là Hồng Thiên, Đông Dương, Chu Lăng, Hỏa Diễm và Nam Dực. Mà thân thể nàng xuyên vào cũng tên Lạc Tử Băng, mới 9 tuổi và là nữ nhi duy nhất của Lạc Lâm và Mặc Ân, cũng đồng thời là tiểu thư của Lạc gia và Mặc gia. Mặc gia và Lạc gia là hai đại gia tộc ẩn của Hồng Thiên quốc,
Chỉ tiếc là Mặc gia và Lạc gia lại ở trường phái trung lập, không bao giờ tham gia vào bất cứ vụ việc gì nên nhiều gia tộc sinh lòng căm ghét. Các gia tộc ấy liên minh với nhau và bày mưu hãm hại Lạc gia và Mặc gia. Phụ thân nàng biết tin thì đã muộn, cả hai gia tộc bị diệt không còn một ai sống sót trừ nàng. Lạc Tử Băng vô cùng tức giận khi biết đến chuyện này nhưng đành phải hạ cục tức xuống bụng, nàng từ từ trả vậy.
Vì cái thế giới này là dị giới, gồm có Triệu Hồi Sư, Triệu Hoán Sư, Luyện Đan Sư, Kiếm Sĩ, Pháp Sư và Võ Tu. Mà nơi đây tồn tại mười nguyên tố là Thủy, Thổ, Mộc, Hỏa, Kim, Quang, Ám, Lôi, Băng, Phong. Mà nguyên khí là nguồn nội lực giúp ta bước chân vào con đường cường giả. Vì nguyên khí càng dày đặc thì thực lực và thiên phú càng cao. Còn những người không thể ngưng tụ nguyên khí thì có thể làm Võ Tu, dùng tốc độ thân thể và nội lực để sống sót. Cái thế giới này chính cường giả vi tôn, mạnh thắng yếu thua!
Mà Triệu Hồi Sư là cái nghề nghiệp hiếm nhất, vì cần nguyên khí rất nhiều, tinh thần lực cũng rất nhiều. Và quan trọng nhất chính là làm sao để có thể khiến Linh Thú phải cam tâm tình nguyện kí khế ước với mình. Hoặc là không kí khế ước nhưng vẫn sinh ra một mối liên kết. Triệu Hồi Sư không hẳn là không có nhưng rất ít, một gia tộc có Triệu Hồi Sư thì chính là một vinh quang rất to lớn. Lạc Tử Băng vừa nghĩ vừa nhoẻn miệng cười. Mà nàng cười cái gì thì đành phải đợi mấy nam nhân nào đó tỉnh dậy thôi.
Triệu Hồi Sư được chia thành hai giai đoạn, một là Thập Nhị Hoàng và Thập Nhị Kim, mỗi một giai đoạn có Thập Cấp. Mà cấp bậc của nghề này dựa vào Linh Thú mà mình kí khế ước. Còn có một gian đoạn nữa là Thập Nhị Tinh nhưng nó chỉ xảy ra khi mình kí khế ước với Ma Thú hoặc Dị Thú. Nhưng trước giờ vẫn chưa thấy ai làm được cả nên cấp bậc đó dần bị quên lãng nhưng cũng là thứ mà Triệu Hồi Sư muốn với tới nhất
Còn Triệu Hoán Sư thì cũng giống Triệu Hồi Sư, chỉ là đây giống như một loại thỏa hiệp để cùng nhau tu luyện thì đúng hơn. Linh Thú và người kí khế ước nhưng đó là khế bản mệnh, chỉ cần một trong hai chết thì người kia cũng liền chết theo. Còn Triệu Hồi Sư thì ngược lại, chủ tử chết Linh Thú cũng chết nhưng Linh Thú chết thì tuyệt không có vụ chủ tử chết.
Triệu Hoán Sư cũng chia thành ba giai đoạn, mỗi giai đoạn dựa vào Linh Thú. Mà cũng nên nhắc một chút về Linh Thú, Linh Thú phân cấp bậc bằng Thập Nhị Kim Tinh, mà mỗi một Kim Tinh của nó là Thập Cấp. Cao hơn Linh Thú là Thần Thú, cấp bậc cũng giống với Linh Thú, chỉ là tu luyện khó khăn hơn so với Linh Thú, cũng có thể nói được ngôn ngữ loài người, một số loài tu luyện đến trình độ nhất định thì có thể hóa người. Còn cao hơn Thần Thú là Ma Thú và Dị Thú, Dị Thú là một dạng bị biến dị của Thần Thú, thực lực cao gấp bội, còn Ma Thú là loại Thần Thú tu luyện ngàn năm, có khả năng truyền thừa kí ức rất đặc trưng a!
Linh Thú căn bản chính là loài vô cùng kiêu ngạo, muốn nó cam tâm tình nguyện kí khế ước quả thật rất khó, vì vậy nó chịu thỏa hiệp kí khế ước bản mệnh cùng tu luyện đã là phúc đức ba đời rồi. Mà Triệu Hoán Sư khi giải trừ khế ước cũng rất khó khăn, còn Triệu Hồi Sư thì dễ hơn nhiều.
Còn Luyện Đan Sư chia thành Thập Nhị Kim Tinh, mỗi một Kim Tinh là Thập Cấp. Mà muốn làm Luyện Đan Sư cần phải có một tinh thần lực rất vững, nguyên khí cũng phải mạnh mẽ mới khống chế được Đan Dược. Vì nghề này rất khó làm nên Luyện Đan Sư cũng rất được coi trọng, chỉ là còn thua Triệu Hồi Sư, còn Triệu Hoán Sư thì ngang nhau.
Đan dược được chia thành Ngũ Phẩm, Ngũ Phẩm là thấp nhất mà những người mới tập luyện đan đều phải luyện qua, còn Nhị Phẩm Nhất Phẩm là Đan Dược mà phải từ Thập Kim Tinh trở lên mới luyện được. Giá của đan dược đều là giá trên trời, dù là Ngũ Phẩm cũng rất mắc, người thường vốn là không mua nổi, Luyện Đan Sư cũng là một nghề kiếm tiền dễ dàng nhất a!
Pháp Sư thì lại dùng nguyên khí và tinh thần lực tạo thành những đòn tấn công thuộc tính, đánh ngang ngửa với Kiếm Sĩ, nhưng cần phải có tinh thần lực nhiều vả cả khống chế giỏi. Pháp Sư chia thành ba giai đoạn, giai đoạn đầu là Thập Nhị Hoàng, tiếp theo là Thập Nhị Kim, và cuối cùng là Thập Nhị Tinh, mỗi một giai đoạn chia thành mười hai tầng, mỗi tầng Thập Cấp
Và cuối cùng là Kiếm Sĩ, muốn trở thành Kiếm Sĩ thì dễ dàng hơn những nghề kia một chút, vì nếu có thể ngưng tụ nguyên khí thành Kiếm Khí thì coi như đã thành công bước vào con đường Kiếm Sĩ, nhưng phải biết dao động nguyên tố để tạo ra nguyên khí thì mới được. Cơ bản thì cũng dựa vào thiên phú và cả chăm chỉ nữa a!
Lạc Tử Băng suy ngẫm, nàng hiện giờ không rõ mình có nguyên khí hay không, nguyên tố là gì. Nhưng nàng còn có một thắc mắc lớn hơn là tại sao những thông tin nàng có được từ truyền thừa kí ước ở hiện đại khi nàng mười tuổi lại vô cùng ăn khớp với ở đây. Thậm chí là còn muốn nhiều hơn, và Bạch Ngọc giới ở hiện đại cũng theo nàng tới đây.
Lạc Tử Băng nhìn hai cái nhẫn trên tay, một cái là nàng có ở hiện đại, một cái là phụ thân nàng để lại cho nàng. Lạc Tử Băng cắn ngón tay, một giọt máu chảy xuống cái nhẫn toàn thân rực đỏ. Một luồng ánh sáng đỏ thẫm phát ra từ cái nhẫn. Bây giờ nàng đã là chủ nhân của Hỏa Lực giới, nhưng Bạch Ngọc giới thì nàng lại không thể bước vào như ở hiện đại
Khi nàng mười hai tuổi thì nàng đã bước vào Bạch Ngọc giới, bên trong phân ra rất nhiều khu, nhưng lại có một nơi bị khóa nên nàng không thể vào, còn lại thì nàng đều xem qua. Bên trong thứ gì cũng có, còn có một số thứ nàng không biết là gì thì bây giờ nàng đã biết những thứ đó căn bản vốn là ở cái dị giới này. Bên trong còn rất rộng, rộng tới mức Lạc Tử Băng cũng trố mắt, vì thế nên nàng thứ gì cũng mang vào, mỗi thứ một ít nên có thể nói là vô cùng phong phú a! Từ thảo dược tới vũ khí rồi tới mấy thứ linh tinh
Lạc Tử Băng nhanh chóng bước vào Hỏa Lực giới, bên trong là một thư phòng khá ổn, có rất nhiều điển tịch, bí pháp, và cả cách luyện đan, Lạc Tử Băng vô cùng ngạc nhiên, quả nhiên là đại gia tộc, có rất nhiều đồ tốt, mà hai gia tộc đều cùng để đồ ở đây, quả nhiên là kho báu a! Còn có rất nhiều kim tệ, ngân lượng, vàng bạc, đan dược cũng rất nhiều, từ Tam Phẩm trở lên không! Còn có rất nhiều Khoáng Thạch, Khoáng Thạch chính là nơi mà Linh Thú, Thần Thú và cả Ma Thú chứa đựng sức mạnh của mình và tu vi cả đời. Lạc Tử Băng muốn gào thét lên, thật nhiều a! Bán sẽ rất nhiều tiền, toàn bộ Khoáng Thạch đều là của Linh Thú Lục Kim Tinh trở lên a! Còn có vài viên Khoáng thạch của Thần Thú
Nhưng mà một viên đan dược bỗng lơ lửng trước mặt nàng, còn có giọng nói của phụ thân nàng. Đây chính là lời nhắn của phụ thân nàng khi nàng bước vào đây? Vậy viên đan dược này có ý nghĩa gì? Lạc Tử Băng bất giác nhìn vào gương, một khuôn mặt rất đỗi bình thường hiện ra, so với khuôn mặt ở hiện đại của nàng thì hoàn toàn khác xa. Nhưng đôi tử mâu lại vô cùng đặc biệt, nếu nàng đoán không lầm thì nó theo nàng tới đây đi?
"Ta xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh Băng nhi lâu hơn được, phụ thân và mẫu thân chỉ còn cách để lại cho Băng nhi những thứ này thôi. Nhưng viên đan dược này thì lại khác, nếu Băng nhi đã chọn sống an ổn bình thường thì hãy quên nó đi, còn không thì...Nói đến đây Băng nhi chắc chắn sẽ hiểu, không cần phụ thân phải dài dòng phải không?"
Lạc Tử Băng nhìn viên đan dược, thứ này chính là thứ đã cản trở sức mạnh của nàng? Lạc Tử Băng là người thù cực dai, dù rằng nó chỉ liên quan một chút một chút tới nàng thôi nàng cũng phải trả thù cho bằng được, Đừng nói tới là diệt cả tộc của nàng, nàng không phá đi thiên hạ thì thôi, còn muốn nàng từ bỏ? Lạc Tử Băng không do dự mà cầm lấy viên đan dược toàn thân màu vàng nhạt ấy mà nuốt vào.
Bỗng dưng hai đạo vũ khí xuất hiện trước mặt nàng, đó là Kiếm Khí của phụ thân nàng và mẫu thân nàng mà? Nhưng nó lại xuất hiện ở đây, chứng tỏ tất cả nguyên khí và tinh thần lực của hai người đều ở trong đây. Như vậy có nghĩa là nàng là chủ nhân của nó? Lạc Tử Băng lại bóp vết thương trên ngón tay, nhỏ máu vào hai đạo vũ khí thì bọn nó sáng lên. Băng Tuyết Liên của mẫu thân nàng tỏa ra ánh sáng xanh nhàn nhạt rồi bao lấy người nàng. Còn Hắc Dực Chi Thương thì lại tỏa ra sát khí. Lạc Tử Băng trố mắt nhìn, Băng nguyên tố và Ám nguyên tố, còn rất dày!
Nhưng không lâu sau thì thân thể Lạc Tử Băng chấn động, nàng liền ở ngoài, cảm nhận được cơ thể như đang khai thông. Lạc Tử Băng nhắm mắt, bước vào trạng thái tu luyện