Nếu hôm nay bọn họ không vào phòng live stream này, tiền trong tay Lý Minh sẽ bị lừa sạch sành sanh, còn Trương Trạch Vũ và Lỗ Khải cũng vậy. Sau này khi hẹn ra ngoài gặp mặt, sẽ lộ ra một số điểm kỳ quái. Cho dù sau này ba người cảm nhận được mình đã bị lừa, cũng chẳng thể làm được gì, cuối cùng không có cách nào yên tâm học hành cho đàng hoàng để tốt nghiệp đại học.
Mà kẻ chủ mưu thì ung dung ngoài vòng pháp luật, sau khi tốt nghiệp, trời cao biển rộng, chạy trốn không thấy tăm hơi.
Lý Minh nghe An Như Cố nói thế, dần dần càng thêm tò mò: “Cậu ta không ở ký túc xá, nhất định vì để thuận lợi cho việc lừa đảo, đại sư, cô có thể giúp chúng tôi tính xem cậu ta đang ở đâu không?”
Hai bạn cùng phòng ngồi bên cạnh nghe vậy cũng giận run, xoa xoa tay, bọn họ đang rất kích động. Đời này bọn họ chưa từng chịu thiệt bao giờ, nếu không dạy dỗ cho Giang Hải một trận, đêm đến bọn họ thật sự không thể yên giấc.
An Như Cố chỉ điểm: “Cậu ta ở gần trường học các cậu, cậu ta đang mở một studio. có rất nhiều người, tôi đề nghị ba người các cậu không nên đi đến đó thế này, các cậu ít người, rất dễ xảy ra chuyện.”
Lý Minh cúi đầu suy nghĩ một lúc, lập tức nghĩ đến một phương án, gọi tất cả những bạn học chưa lên lớp đến. Đồng thời gọi điện báo cảnh sát, báo địa chỉ mà An Như Cố đã nói cho cảnh sát biết, báo cáo chỗ đó tổ chức hoạt động lừa đảo.
Lý Minh và Trương Trạch Vũ giao thiệp rộng rãi, cộng thêm đa số bạn học còn chưa lên lớp, chỉ một lúc đã tập hợp được 50-60 người, bên trong còn có vài sinh viên nữ đến góp vui.
Một đám người tụ tập ở cổng trường, ai nấy đều ngơ ngác, không hiểu tại sao mấy người Lý Minh lại gọi bọn họ ra đây.
Một cô gái suy nghĩ đến chuyện gì đó, hiếu kỳ hỏi Lý Minh: “Ký túc xá mấy cậu tổ chức sinh nhật à, muốn dẫn chúng tớ đi ăn mừng đúng không?”
Sau khi Lý Minh gọi điện xác nhận với cảnh sát xong, cúp điện thoại, miết miết màn hình, cười ha ha nói: “Chúng ta đi quẩy, chơi lớn một lần, tuyệt đối vượt qua sức tưởng tượng của mấy cậu.”
Bọn họ hai mặt nhìn nhau, đột nhiên cảm thấy hào hứng, bình thường Lý Minh cũng khá ăn chơi, cậu ấy nói vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ, nhất định chơi rất vui!
Đám người đuổi theo Lý Minh, đi ra đường lớn, đi đến chung cư đối diện cổng Nam trường đại học.
Các bạn học đang chờ mong khi nhìn thấy chung cư đã nhận ra điều khác lạ: “Sao lại đổi chỗ chơi rồi?”
“Không đến biệt thự hay quán karaoke à? Sao lại chạy đến chung cư?”
“Quẩy ở chỗ này thì có ý nghĩa gì chứ, còn chẳng vui bằng ra biển chơi, Lý Minh, cậu đang nói xạo đấy hả!”
Lý Minh và hai cậu bạn cùng phòng toét miệng cười: “Mấy cậu đừng nóng.”
“Trò hay còn ở phía sau.”
“Chắc chắn sẽ cho mấy cậu thấy cảnh tượng hoành tráng chưa từng gặp bao giờ.”
Các bạn học bán tín bán nghi, cùng lúc đó, một hồi tiếng còi xe cảnh sát vang lên, chạy từ xa đến gần bọn họ.
Bọn họ quay đầu nhìn sang, chẳng biết từ khi nào cảnh sát đã xuống xe, tràn vào chung cư.
Tràng cảnh rất náo động, nhanh chóng hấp dẫn cư dân của chung cư vây xem.
Một vị cảnh sát chính khí bừng bừng bước xuống xe, sau khi nói chuyện với Lý Minh, thì dẫn đội viên của mình nhanh chóng chạy lên tầng trên.
Các bạn học và cư dân nhìn thấy thì tò mò muốn chết, vội vàng hỏi cảnh sát đang đứng canh ở dưới sảnh, đã xảy ra chuyện gì vậy.
Vị cảnh sát kia nói: “Căn cứ theo người dân báo án, trong chung cư có một studio lừa đảo, quy mô khá lớn, đã lừa gạt không ít người.”
Các bạn học và cư dân của chung cư: !!!
Wow! Kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật đấy!
Trong lúc nhất thời, mọi người bàn tán sôi nổi hẳn lên, mấy người bị Lý Minh dẫn đến đã bị chuyện này hấp dẫn, thậm chí bọn quên mất mục tiêu lúc đầu là đến đây chơi, mắt dõi theo cảnh sát chạy lên lầu, hận không thể bắt tội phạm thay cho cảnh sát.