Bên Anh Là Hạnh Phúc

Chương 3

Giang Thâm mới hai mươi tuổi, là đỉnh lưu có sức nóng hiện tại, còn Chu Dĩ Tình đã qua ba mươi tuổi, trở thành sao nữ “hết thời” trong mắt mọi người.

Moment của hai người ít đến đáng thương.

Lần hợp tác duy nhất của hai người họ là bộ phim điện ảnh thời dân quốc bùng nổ đầu năm nay – “Tiếng Súng”, Chu Dĩ Tình đóng vai… chị dâu cả của Giang Thâm.

Xuyên suốt bộ phim, Chu Dĩ Tình xuất hiện không quá tám phút, nhưng ánh mắt dường như có thể kéo ra tơ với Giang Thâm khiến Bùi Điềm lọt hố đến tận bây giờ, ôm đoạn moment đã cắt nát đó vất vả sống qua ngày.

Thời gian trước, chương trình “Cùng nhau đi du lịch” cùng follow Chu Dĩ Tình và Giang Thâm, khiến cho super topic chỉ có năm trăm fan couple vui mừng như chính chủ kết hôn vậy.

Mà trong năm trăm fan đó, có hơn bốn trăm người đến là do bị thu hút bởi biệt danh “Ship couple nào cũng ngọt” của Bùi Điềm.

Tài khoản này đã trở thành huyền thoại trong giới ship couple. Trong vòng năm năm gần đây, tất cả couple mà cô ship đều thành thật, được khen là “cá koi trong giới ship couple”, thỉnh thoảng lại có fan nghe danh đến xin vía cho couple nhà mình.

Bùi Điềm lướt xem tình hình trong super topic, cuối cùng tổng kết ra tin tức.

Nhìn chung là Chu Dĩ Tình bị người ta giành mất tài nguyên rồi.

Mà cái người từ trên trời rơi xuống này… Bùi Điềm nhìn người phụ nữ đang đứng ở vị trí trung tâm của buổi họp báo tuyên truyền, nở nụ cười quyến rũ, ánh mắt cô lại nhìn hai chữ “Đường Vũ” ở trên đỉnh đầu người đó.

“Rầm” một tiếng, bàn gỗ màu tím chắc chắn phát ra tiếng nặng nề, ngón tay xanh nhạt được sơn màu đỏ chốc chốc lại gõ lên mặt bàn.

“Hay thật.” Hứa Chi Ly tức giận: “Tớ đã xem thường bản mặt của Đường Vũ rồi, không biết hát cũng không biết diễn, thế mà tài nguyên lại tốt như vậy.”

Bùi Điềm hùa theo: “Chứ còn gì nữa, còn dám chia rẽ couple của tớ!”

Cứ chốc chốc cái tên Đường Vũ này lại bị mắng rủa từ miệng Hứa Chi Ly. Với tư cách là bạn thân của Hứa Chi Ly, Bùi Điềm tự cho rằng cô phải có chung mối thù.

Căn nguyên là vào năm ngoái, Hứa Chi Ly đã chuẩn bị rất lâu và vì vai diễn mà sụt mười cân, thế mà lại bị Đường Vũ nhẹ nhàng giành mất. Sau đó, Đường Vũ còn cậy vào địa vị của mình mà ngáng chân cô ấy khắp nơi.

Vì giấc mơ bước vào giới showbiz, Hứa Chi Ly đã ầm ĩ với người nhà, mọi người không biết cô ấy là con gái nhà họ Hứa, kể từ đó Hứa Chi Ly trở thành kẻ đáng thương bị xa lánh.

“Trước đó không lâu Đường Vũ đã ký hợp đồng với Giải Trí Thiên Khải, bám vào chủ tịch mới của Thiên Khải, dựa vào hậu thuẫn này mà hoành hành, giành tài nguyên như cướp giật.” Hứa Chi Ly nhấp một ngụm nước ép, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng là một đôi nam nữ chó chết.”

Nghe thấy “Giải Trí Thiên Khải”, động tác của Bùi Điềm dừng lại: “Thiên Khải nào? Công ty dưới trướng Lục thị ấy hả?”

“Đúng vậy, chính là công ty đó. Gần đây Thiên Khải thay đổi nghiêng trời lệch đất rồi, chẳng qua trước mắt chưa lọt tin ra ngoài thôi.” Hứa Chi Ly lướt điện thoại, híp mắt tìm thông tin: “Tớ nhớ người đại diện từng gửi tin tức của Thiên Khải cho tớ, đợi tớ tìm cho cậu.”

Công ty giải trí nổi tiếng trong giới cũng chỉ có mấy căn, đương nhiên là sẽ bị nhìn chằm chằm.

Bùi Điềm chốc chốc lại vuốt đầu ngón tay, đột nhiên nhìn thấy Hứa Chi Ly ngẩng đầu, giọng điệu hơi kỳ lạ: “Tên của tên gian phu đó khá dễ nghe, có chất của tổng giám đốc bá đạo trong tiểu thuyết.”

“Hả?”

“Tên là Lục Trì Châu.” Hứa Chi Ly nói.